Một lần chuyển nhà tốn cả tháng lương, cảm giác mãi mãi không thể giàu nổi!

Thuê nhà rồi chuyển nhà, vừa mệt mà còn được thêm cái nghèo…

Người có nhà, không phải trải qua cái cảnh 1 năm chuyển nhà vài lần chắc chắn sẽ nghĩ chuyển nhà thôi mà, đóng đồ vào vali, kéo từ nhà cũ sang nhà mới là xong.

Trước đây, khi mới chân ướt chân ráo ra Hà Nội học Đại học, tôi cũng tin chuyển nhà chỉ đơn giản là đóng gói đồ đạc, gọi vài người bạn tới giúp, thuê một chiếc xe ba gác nhỏ rồi dọn sang chỗ mới, là xong.

Tưởng tượng thì hết sức nhẹ nhàng và nhanh gọn nhưng thực tế thì khác xa, nhất là khi tôi sống một mình, và lại còn thích đầu tư cho không gian sống. Tôi sắm có vài món nội thất như sofa bàn trà, bộ bàn ăn, giường tủ quần áo. Cứ thế, chuyển nhà từ việc tưởng là đơn giản lại trở thành cơn ác mộng!

Tài khoản sạch bách sau mỗi lần đổi chỗ ở

Lần gần nhất tôi chuyển nhà là cách đây 2 tuần. Chủ nhà báo phải kết thúc hợp đồng sớm vì có kế hoạch sửa chữa căn hộ. Đó là quyền của họ, đương nhiên tôi chẳng có quyền trách. Nhưng với tôi, việc bị “đuổi khéo” giữa lúc công việc đang căng, deadline ngập đầu, thực chẳng khác nào một cú knock-out.

Thời gian tìm nhà mới đã căng, thời gian để chuẩn bị tài chính cho chuyện dọn đi còn căng hơn.

Một lần chuyển nhà tốn cả tháng lương, cảm giác mãi mãi không thể giàu nổi!- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Ban đầu tôi nghĩ thôi thì cứ tìm nhà trong tầm giá cũ, cố gắng chọn nơi không cách quá xa chỗ làm là được. Nhưng sau vài buổi đi xem, tôi phát hiện giá thuê nhà bây giờ là điều gì đó rất “hỏi chấm”! Phòng có 20m2, thêm cái giường, cái tủ, thậm chí còn chẳng có chỗ nấu ăn, cũng hét giá 4 triệu/tháng vì cái mác “full nội thất”. Phòng nào có ban công thì auto cộng thêm 1 triệu vào giá thuê hàng tháng, có cửa sổ to rộng đón nắng đón sáng thì cũng cộng thêm 500k/tháng tiền thuê.

Chưa kể, phần lớn đều yêu cầu đặt cọc một tháng tiền thuê khi ký hợp đồng. Tôi chỉ biết thở dài. Tiền thuê nhà đã đắt, tiền điện cũng bị tính phí dịch vụ, rồi chưa kể 1000 chi phí phát sinh khác, nào là tiện điện hành lang, tiền máy giặt, tiền thang máy,...

Sau khoảng 1 tuần tìm nhà, tôi chốt thuê 1 căn giá 4 triệu/tháng, cộng thêm 1 tháng tiền đặt cọc, là mất tổng cộng 8 triệu. Thêm cả 1,5 triệu chi phí thuê dịch vụ chuyển nhà, tổng số tiền mà tôi phải chi cho 1 lần chuyển nhà là 9,5 triệu đồng!

Với mức lương 9 triệu/tháng của tôi, cộng thêm cả 2 triệu tiền cọc mà chủ cũ trả sau khi đuổi tôi đi, thì chuyển nhà xong tôi chỉ còn đúng 2,5 triệu đồng để sống cả 1 tháng!

Một nửa đau khổ, một nửa choáng váng là cảm giác của tôi lúc nhận ra điều đó.

Ở nhà thuê, bắt buộc phải có quỹ chuyển nhà!

Sau lần dọn nhà có phần cay đắng ấy, tôi bắt đầu nhìn lại cách mình chi tiêu và tiết kiệm. Trước giờ, tôi vẫn cố gắng tiết kiệm được chút nào hay chút ấy với đồng lương ít ỏi của mình, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ tới việc phải để dành 1 khoản để chuyển nhà.

Một lần chuyển nhà tốn cả tháng lương, cảm giác mãi mãi không thể giàu nổi!- Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Có lẽ vì tôi cứ mặc định là mình sẽ sống ổn định ở một chỗ lâu dài, hoặc nếu phải chuyển thì mọi thứ sẽ tự khắc đâu vào đấy. Nhưng thực tế đương nhiên là không như vậy.

Giá thuê nhà thì ngày càng đắt đỏ, không có tiền thì đừng mơ tới việc thuê được căn phòng thoáng đãng, rộng rãi, thoải mái. Mà bấm bụng thuê tạm chỗ rẻ thì càng ở càng thấy ngộp, rồi không chịu nổi là lại phải chuyển đi, thế là càng thêm tốn kém.

Tưởng tượng thôi cũng đã thấy rùng mình.

Nếu mỗi tháng để riêng ra một khoản nhỏ để dành cho việc chuyển nhà, tâm thế đi tìm nhà thuê của chúng ta chắc chắn sẽ khác. Không còn nóng vội, không còn cảm thấy mình ở “kèo dưới” lúc ngã giá, và quan trọng nhất là không cần phải chọn đại 1 căn nào đó chỉ vì không có đủ tiền để thuê phòng như mình mong muốn.

Có thể với nhiều người, ở nhà thuê không phải lựa chọn lý tưởng nhưng điều đó không có nghĩa là đi thuê nhà thì phải sống tạm bợ. Lập quỹ chuyển nhà không phải là vì xác định cả đời sẽ đi thuê nhà, mà đơn giản chỉ là dự phòng trước cho việc có thể sẽ xảy ra.

Một lần chuyển nhà tốn cả tháng lương, cảm giác mãi mãi không thể giàu nổi!- Ảnh 3.

Ảnh minh họa

Giống như người ta lập kế hoạch nghỉ hưu, chuyển việc, sinh con... thì chuyện chuyển nhà cũng nên được nhìn nhận như một vấn đề có thể dự báo và chuẩn bị trước. Không cần lo xa đến mức biến nó thành nỗi sợ, chỉ cần chấp nhận rằng nó có thể xảy ra và mình không muốn lần tới lại rơi vào cảnh vừa dọn nhà, vừa thở dài nhìn ví rỗng là đủ.

Chiếc ví của tôi vẫn chưa hồi phục hoàn toàn sau lần chuyển nhà vừa rồi, vì vẫn chưa tới ngày nhận lương nữa nhưng ít nhất, sự túng thiếu của hiện tại đã dạy tôi một bài học đắt giá: Không muốn “vỡ kế hoạch” thì bắt buộc phải chuẩn bị từ trước thôi, chẳng còn cách nào khác được!