Nếu bạn từng nghĩ ở trọ là chuyện đơn giản chỉ cần góp tiền đều, ai lo phần người đó thì có lẽ bạn đã quá may mắn khi tìm được những người bạn ở chung tuyệt vời. Trong khi đó, có một kiểu người với mức lương 5 triệu/tháng nhưng lại tiêu xài như tiểu thư khiến những ai ở chung đều cảm thấy khó xử, phiền phức.
Dù vẫn biết mỗi người có quyền chọn cách sống riêng nhưng ở trọ cùng nhau, sự khác biệt về tài chính, thói quen chi tiêu, thái độ sinh hoạt sẽ không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mỗi người, mà còn trực tiếp gây ra cảm giác mệt mỏi, khó chịu, thậm chí là tổn thương cho những người xung quanh.
Lương 5 triệu nhưng sống như 50 triệu, tiêu xài hoang phí nhưng “khất” tiền nhà
Sau khi ra trường, Hồng Anh (23 tuổi) thuê một căn hộ nằm trong chung cư ở quận Bình Thạnh, TP.HCM. Cô bạn ở cùng với 1 người nữa, ai cũng đang trong quá trình bắt đầu đi làm, mức lương trong khoảng 6 - 8 triệu nên đều học cách chia sẻ, tiết kiệm từng đồng. Do đó khi thấy nhà vẫn còn phòng, Hồng Anh đăng tải thông tin tìm thêm người ở ghép để cùng san sẻ tiền thuê trọ.
Tuy nhiên, cuộc sống của Hồng Anh dường như “đảo lộn” khi có thêm sự xuất hiện của một người lạ nữa ở chung. Cô bạn này tỏ có nhiều thứ khác biệt giữa lối sống, cách chi tiêu khiến mỗi thành viên trong nhà đều xảy ra những mâu thuẫn, tranh luận.

Ảnh minh hoạ
Theo đó, Hồng Anh cho biết người bạn này (tạm gọi là L.) chia sẻ thu nhập một tháng khoảng 5 - 6 triệu đồng. Tuy nhiên cách tiêu tiền của cô gái này phải giống như người có lương 50 triệu đồng. Bởi mỗi sáng, khi mọi người pha cà phê gói uống thì L. luôn bước ra khỏi phòng với một cốc Starbucks đắt đỏ. Buổi tối cũng thường không ăn cơm nhà nấu mà sẽ đặt đồ Hàn, đồ Nhật về ăn riêng.
Tất cả sẽ không có gì đáng nói nếu L. tự lo được mọi thứ trong cuộc sống của mình. Tuy nhiên, hàng tháng khi tới kỳ đóng tiền trọ, L. sẽ liên tục đưa ra những lý do như: “Lương chưa về nha”, “Mới mua đồ skincare nên chưa xoay kịp, đợi 3 ngày nữa đi”,... Điều này khiến các thành viên trong nhà đều cảm thấy ngột ngạt, không hài lòng.
“Mình cũng biết về mức lương 5 triệu của bạn nhưng tiền nhà ai cũng phải đóng như nhau, chia đều mà. Hơn nữa, nếu bạn ấy thực sự sống tiết kiệm, khó khăn trong tài chính thì mình cũng có thể cảm thông. Nhưng đằng này ăn ngon mặc đẹp mỗi ngày nhưng lại nợ tiền phòng liên tục khiến mình và một bạn gái khác trong phòng cảm thấy hơi khó hiểu”, Hồng Anh nói.
Cũng gặp tình trạng tương tự, Minh Ngọc (24 tuổi) cũng chia sẻ về câu chuyện mà bản thân từng trải qua. “Bạn ở cùng với mình cũng có lương ở mức cơ bản thôi nhưng có cách chi tiêu khá thoáng. Tuy nhiên điều đáng nói là bạn luôn xin khất tiền nhà, nhiều lần hẹn “mai” đóng nhưng không biết tới bao giờ. Mình phải tự ứng tiền ra để gửi cho chủ nhà, rồi ngày cũng đi đòi, khá phiền phức”, Minh Ngọc nói.
Cô bạn này cũng bày tỏ thêm: “Tiền nhà thì thiếu nhưng tiêu lại không thiếu một xu. Bạn ấy vẫn đặt hàng online, đăng story khoe món quà tự thưởng, đi ăn uống check-in cùng bạn bè những địa điểm đắt tiền nhưng lại không đóng tiền nhà”.

Ảnh minh hoạ
Mượn đồ như một thói quen, tự ý mua đồ chung nhưng xài một mình
Ở trọ không chỉ là việc cùng sống trong một không gian, mà còn là học cách tôn trọng những ranh giới cá nhân tối thiểu. Nhưng có những người lại mang tư tưởng "ở chung nghĩa là của chung" và bắt đầu xâm lấn dần dần vào cuộc sống của người khác bằng những hành vi khó chấp nhận: từ mượn đồ không hỏi, chi tiêu không báo trước, cho đến áp đặt lối sống riêng rồi đẩy phần gánh nặng về phía tập thể.
Một trong những hành vi phổ biến nhất là mượn đồ như thói quen. Những vật dụng cá nhân như nước hoa, sữa rửa mặt, serum, kem nền,... vốn dĩ là của riêng lại bị tự ý dùng “ké” mà không xin phép.
“Người bạn ấy luôn lấy lý do rằng chưa có lương, không đủ tiền mua đồ nên xin xài ké một số đồ. Thế nhưng xài ké nhưng lại như đồ của mình, có khi còn đăng lên MXH như thể là tự mua. Hay khi dùng hết cũng không có ý định sẽ mua trả lại cho mình”, Hồng Anh bức xúc nói.
Điều này khiến Hồng Anh cho rằng càng ở lâu, ranh giới càng mờ đi. Người mượn đồ coi đó là chuyện nhỏ, nhưng người bị lấy lại cảm thấy bị xâm phạm. Đặc biệt là khi món đồ bị dùng đến mức hao mòn, hỏng hóc hoặc không được trả lại. Thứ khiến Hồng Anh khó chịu không phải là giá trị món đồ, mà là cảm giác không còn quyền với những gì thuộc về mình và phải chứng kiến những màn “phông bạt” của bạn cùng phòng.

Ảnh minh hoạ
Còn với Minh Ngọc, cô lại gặp “kiếp nạn” với việc bạn chung phòng tự ý mua đồ dùng trong nhà mà không hỏi ý kiến. Những món đồ như máy lọc không khí, thảm trải sàn, đèn ngủ, kệ mỹ phẩm, máy xịt tinh dầu,.. tất cả đều được đặt mua và mang về với danh nghĩa “đồ dùng chung” nhưng trên thực tế chỉ phục vụ duy nhất cho một người sử dụng. Những vật dụng ấy thường được đặt ở góc cá nhân, điều chỉnh theo ý thích cá nhân và thậm chí không ai khác được động đến nếu không có sự cho phép.
Mặc dù vậy nhưng khi tính tiền lại phải chia đều. “Họ sẽ nói đó là đồ dùng chung, mua để cải thiện căn hộ,... Dù không hỏi ý kiến mình, họ vẫn tự ý đặt về rồi bắt mình chia tiền. Điều này khiến mình cảm thấy khá khó chịu khi bị ép buộc phải trả tiền cho những thứ mình không chọn, không dùng và không muốn có”, Minh Ngọc bày tỏ.
Cô bạn cũng cho rằng có thể họ nghĩ việc mua đồ rồi bắt người khác góp tiền là cách chủ động, sòng phẳng; họ cho rằng mượn đồ không cần hỏi là biểu hiện của sự thân thiết; họ tin rằng miễn là mình không to tiếng, không cư xử cộc cằn thì sẽ không bị xem là phiền. Nhưng trong thực tế, đó là biểu hiện rõ ràng nhất của việc lấn át ranh giới cá nhân và biến cuộc sống chung thành riêng.
Cả Hồng Anh và Minh Ngọc đều cho rằng ở trọ không chỉ là chia không gian, chia hóa đơn mà còn là chia sẻ trách nhiệm, sự tử tế và sự công bằng. Ai cũng có gu sống riêng, có ngưỡng chi tiêu riêng, có giới hạn riêng và nếu không được tôn trọng, việc ở chung sẽ trở thành gánh nặng tinh thần thay vì là sự chia sẻ.